戏古狂生沈风唐晴雪解读:
yún fān hěn kuài cóng zì jǐ de chuán chéng jì yì zhī zhōng , zhǎo dào le dá àn
“ hǎo piào liàng a ! nà shì bú shì yī xī shū shū lái jiē wǒ men de chē a !” xià xiǎo guǒ jīng xǐ de wèn dào
suī rán dé le yī sī hǎo chù , kě shì yǔ shé mó shén hái shì bù shuǎng , lěng lěng kàn zhe yáng yún fān , mù guāng bù shàn
chuán shuō yǒu rén zài tài huāng zhǎo dào guò lì dì chéng xiān de mì fǎ , yǒu rén shù qiān nián tū pò bù liǎo píng jǐng , jìn rù tài huāng xīng hǎi tū pò le píng píng jǐng , dù guò le dà tiān jié
cǐ shí , qīng tóng xiān hè zǒu guò lái , kāi kǒu xún wèn dào :“ shǎo zhǔ , jiē xià lái , nǐ yǒu shén me dǎ suàn ?
tā de zuǒ shǒu xià yì shí dì wǔ xiàng le zì jǐ de fēng liú bù wèi , ér yòu shǒu pāi xiàng le fán tiān shēn guò lái de “ yín shǒu ”
tā tè yì chū qù zhǎo le guǎn jiā fú bó , yào le bù shǎo de sù liào píng zi
zhī qián , shì qíng lǚ guān xì , hái bú shì fū qī guān xì , kè qì yì diǎn , hái hǎo , bù suàn shén me
jiǎn huà fán miàn duì yáng yì yún tū rán yīn hěn ér xiào :“ hǎo , kě zēng jì de nǐ shā guò yí gè jiào jiǎn chéng de rén ?”
zhǐ bù guò tīng yáng yì yún shuō lái yì , hái shì wèi le jī jiā yí gè xià jiè fēi shēng ér lái de zǐ dì , liǎng zhě yǒu diǎn guān xì , rú cǐ cái kè kè qì qì